ĐÓN GIAO THỪA- NGHE THƠ BÁC.

Những năm kháng chiến chống Mỹ, cứu nước mặc dù đạn bom quân thù dày đặt, cán bộ, nhân dân ta vô vàn khó khăn trong cuộc sống, nhưng mỗi khi Tết đến, xuân về nhiều người thường có niềm tin và hy vọng.

Đợi tết

Mong tết nhiều nhất, tất nhiên là bọn trẻ con. Còn người lớn lại khác, mệt mỏi với những toan lo bận rộn cho ngày hết năm tết đến. Rồi tết cũng đến, kèm theo chuyện chúc xuân, chơi xuân.

Hiến kế bảo tồn nghệ thuật bả trạo

Làm gì để bảo tồn và phát huy các giá trị của nghệ thuật hát bả trạo trong lễ hội cầu ngư là vấn đề luôn thu hút sự quan tâm của các nhà văn hóa và cư dân miền biển. Cũng vì thế, một cuộc hội thảo mới đây về chủ đề này đã nhận được nhiều ý kiến sôi nổi.

Cái rét mùa đông…

Chuông báo thức réo vang trong màn đêm đặc quánh vì lạnh, tôi tung chăn vùng dậy để kịp đưa bé đến trường rồi đi làm cho kịp giờ. Trời lạnh quá. Mấy bữa nay mưa phùn rồi đợt gió chướng hiếm hoi bỗng nổi lên đưa nhiệt độ có hôm xuống 16, 17oC làm cho mọi người xuýt xoa vì cái rét đến tê người ít có ở miền Trung xứ Quảng.

Thủ Thiệm

Trong những ngày đi làm thuốc, có buổi Thủ Thiệm tá túc ở một nhà giữa rừng có tiếng lắm cọp.

Nhớ vụ lúa mùa

Hồi ấy,những năm của thập kỷ 60; xứ Bích Lãnh , Bích Bắc,Bích Sơn làm vụ lúa mùa tháng 10, giống lúa lúc bấy giờ chỉ có 4 loại gồm giống Ba trăng, lúa Sé, lúa Dịa và lúa Đồi, thời gian sinh trưởng dài đến gần 5 tháng.

Lan man chuyện “nói phét” và “sự giàu” của người xưa

Quê tôi vùng sông nước. Quanh năm những ngư ông dạn dày sương gió làm bạn với những con thuyền lênh đênh trong gió nước sao trời, các bà các chị ở nhà làm công việc nội trợ, hàng đêm mong ngóng những chiếc thuyền mong manh cập bến...Rỗi việc các bà hay ngồi trước sân nhà vằng vặc ánh trăng mà kể chuyện xưa...Trong nhiều câu chuyện, tôi nghe được bài kiểu “nói phét”hay “cường điệu” và cảnh “nhà giàu” của người xưa.  

Thơ

Sim tím rừng chiều Ngày mới quen nhau, em hứa đưa anh đến rừng sim Quê em điệp trùng núi và những đồi hoa sim tím Ta tha hồ đi trong màu tím với gió chiều Ngờ đâu… Ước mơ ấy bỗng dưng xa vời vợi Em đã bỏ anh đi đột ngột buổi chiều xuân Rừng sim ơi, còn đâu mơ ước nữa Một lần đi trong màu tím với gió chiều Em ở đâu, em hãy nhờ ngọn gió Gió hãy đưa em về những đồi sim tím ngày xưa Để cùng anh đi trong màu sim tím rừng chiều… Chiều Tam Thạnh Gió Tây Nam thổi vào những cánh rừng hun hút Tiếng con gà rừng gáy như hụt hơi Tam Thạnh buổi chiều buồn mơ mộng Gió vẫn thổi vào những cánh rừng mênh mông… Nguyễn Văn Phin

Về lại trường xưa

Ba mươi năm tôi trở lại trường xưa Lòng ấm áp như nắng trưa mùa hạ Dù thời gian có xóa nhoà đi tất cả Kỉ niệm xưa phút chốc đã tràn về 

Thủ Thiệm

Lâu ngày không có dịp đi xa, Thủ Thiệm thấy bực rực, bèn nẩy ra ý đi bẫy chim cu. Kiếm được con cu mồi, Thủ Thiệm ra sức tập cho cu gáy.