Mong nắng xuân về

Cuối Đông rồi sao Bàng chưa rụng lá Mái hiên buồn còn rủ bóng rêu phong Có phải chăng gió rét muộn tháng giêng Cành run rẫy vịn lá xin e ấp Mảnh trăng nghiêng lướt qua vòm mây xám Khoe chút dịu dàng sau giấc ngủ vùi đông Em bồi hồi chờ đợi Xuân sang Bởi Hạ buồn, Thu giờ xa xôi quá Vầng trăng cô đơn Đông tàn chưa buông thả Níu cả lá bàng cháy hết tuổi xanh Mong anh về cho nắng ấm lên Mái hiên nhà đỏ tươi màu ngói mới Mừng mẹ cha hưởng  thọ thêm một tuổi Bầy trẻ thơ vui thỏa sức nô đùa Anh dắt em về quê nội dâng hương Đi hái lộc đầu năm dâng lễ Phật Nhâm Thìn cận kề với bao điều tất bật Một chút tịnh tâm khai bút đón giao thừa. Tịnh Trần.

Hoa cườm ngựa

Tặng quê hương Tam Thạnh Quê hương tôi xuân về hoa cườm ngựa Đỏ rực trời theo gió đong đưa, Nở rực trời theo gió hát say sưa.  

Hò Bả trạo, một nét văn hoá miền biển, Núi Thành

Mỗi độ xuân về nhất là từ trong tháng Giêng; nếu ta có dịp về thăm các làng cá ven biển Núi Thành như Tam Quang, Tam Hải, Tam Giang, Tam Tiến, Tam Hòa ta sẽ nghe trong dân gian có câu ca xưa rằng: " Dưới sông sắp đặt thuyền ghe - Trên bờ sửa soạn Miễu chùa trạo ca..." Nghe câu hát này ai cũng biết ngay đó là câu hát nói về lễ hội "Nghinh Ông" và trong lễ hội này một tiết mục không thể nào thiếu là " hát bả trạo" , một lễ Hội lớn nhất hằng năm của ngư dân miền biển.

Thơ

ANH TÔI (Vĩnh Trường) Bến bãi Kỳ Xuân trải mênh mông Thuyền câu dong dõng giữa dòng sông Năm xưa đưa tiễn người ra trận Lên đỉnh non cao đá mấy chồng.

Truyện Thủ Thiệm

DÓNG CHIÊNG MÀ KHÔNG HÁT Bọn chức sắc trong làng Phú Vinh (một địa phương ở xã Tam Anh ngày nay) rủ nhau đến kì “xuân thu” nầy là rước đám hát về hát cho làng xem. Thiệm biết bọn này chủ ý muốn kiếm chác, nhậu nhẹt nhân việc tổ chức “hát chơi”, nên tuy rấy thích coi hát bội, Thiệm vẫn quyết tâm phá.

Núi Thành tổ chức Hội thơ Nguyên tiêu mừng ngày thơ Việt Nam

Trong không khí “Mừng Đảng, đón Xuân”, chiều ngày 3/2 (nhằm ngày 12 tháng giêng), Trung tâm Văn hoá - Thể thao huyện Núi Thành phối hợp với Câu lạc bộ thơ Biển Rạng tổ chức Hội thơ Nguyên tiêu mừng ngày thơ Việt Nam (ngày rằm tháng Giêng năm Nhâm Thìn).

Mưa xuân

Sáng nay lất phất mưa xuân. Những hạt mưa li ti bay bay trong làn gió thoảng nhẹ, cái lành lạnh của ngày đầu xuân làm lòng ta xao xuyến. Một mùa xuân đã đến rồi, trong bàng bạc mưa xuân là từng chồi non nẫy lộc đâm chồi. Những nhành mai vàng, hoa cúc vàng, vạn thọ vàng và cả những cành quật vàng lấm tấm những hạt mưa xuân long lanh càng thêm rực rỡ sắc màu tạo nên nét chấm phá tuyệt mỹ trong một mùa đẹp nhất của năm.

Quê nhà

Học cách nói cà rởn của cố Bùi thi sĩ - Bùi Giáng, rằng: “Hỏi rằng người ở quê đâu \ Thưa rằng tôi ở rất lâu quê nhà”. Hay cách bày tỏ… rất lắng đọng của nhà thơ Nguyễn Duy: “Làng ta ở tận làng ta\ Mấy năm một bận con xa về làng” (Bài Về làng). Từ trong sâu thẳm, tâm khảm của mỗi người, ai cũng có “quê cha đất tổ”, đi xa thì nhớ. Với tôi, hình ảnh quê nhà luôn hiện diện, nhớ đến những gì thân thương, gần gũi và cũng mong làm được gì cho quê nhà - quê hương.

Mùa tảo mộ

Hằng năm, sau những ngày dài mưa dầm, mưa không biết chán, mưa dai dẵng.Cuối cùng chẳng còn nước đâu để mà trút xuống miền cát trắng quê tôi.Trời bắt đầu có nắng, có chăng chỉ còn lại những cơn mưa phùn, gió nhẹ, trời hoe nắng cộng thêm vào cái lành lạnh trong những ngày đông chí. Mùa tảo mộ quê tôi bắt đầu.

Xuân về trên rẻo cao Tam Trà

Khi từng làn gió nhẹ nhàng lướt qua trên những ngọn cây gọi nắng xuân về; Trên núi mây trắng như bông lang thang vờn quanh các mái nhà ven các sườn núi, tiếng suối róc rách chảy, tiếng chim keo gọi bầy,... báo hiệu một mùa xuân mới nữa lại về trên rẻo cao Tam Trà.