Nhớ trường xưa

NHỚ TRƯỜNG XƯA

Ông Già xóm Miễu

Xóm Dinh Cô còn được người dân làng tôi gọi là xóm Miễu. Đó là một xóm nhỏ ven sông, trước đây là vạn, trên vạn có Dinh Cô rất thiêng nên có tên “vạn Dinh Cô”. Sau này người ta bỏ cuộc sống vạn lên bờ dựng nhà gọi là xóm Miễu.

Mùa cá lúi

Sau cơn mưa đầu Thu, một ngày dịu nắng, mát lành tôi nhận được điện thoại “ơi, ới” với giọng hồ hởi của người bạn ở vùng Tây Núi Thành: “Nay có cá lúi rồi, tranh thủ về chơi!” Và anh cũng không quên gửi kèm theo mấy tấm ảnh cá lúi mới bắt được.

Hoài niệm một mùi hoa

Hoa dủ dẻ quá quen thuộc với người dân quê miền Trung. Dường như nó đã trở thành một “đặc sản” của các vùng trảng cát khô cằn, nắng rát.

             Dạo đó em về

             Dạo đó em về

Nhớ vườn xưa của ngoại

Nhớ vườn xưa của ngoại

Tản văn  Mẹ và ngày mưa

Mưa như những ngọn roi dài vô tận quất vào mặt rát buốt.

Tản văn: Mùa thi này, em đang mong chờ…

Anh biết rằng mùa thi năm nay đi qua làm em xốn xang, hồi hộp, chờ đợi. Đây là mùa thi thứ hai của em, không phải thi để tốt nghiệp THPT mà để xét vào Đại học, một Đại học “danh giá” mà em hằng ước mơ.

Về thăm trường cũ

Về thăm trường cũ

Gửi Bàn Than

Gửi Bàn Than