Anh đưa
Em đi trên đường 2 tĩnh lặng
Ghé thăm trường Núi Thành
Anh có thấy
Nắng xôn xao trên tán lá bàng
Đang lên xanh mơn mởn
Ngồi bên em
Trên chiếc ghế đá khiêm nhường
Một dòng tên lớp
Ta cùng nghe
Giọng thầy nghiêm nghị
Tiếng cô dịu dàng
Và lời phát biểu ai run…
Ta đã thấy
Các nữ sinh thẹn thùng
Lần đầu mặc áo dài đến lớp
Những cậu nam sinh đá banh để nguyên quần tây nịt
Em áy náy hoài hôm nay quên khăn bảng ướt
Để bụi phấn rơi rơi trên mái tóc thầy
Anh còn tiếc nồi cơm khê đợt trại
“Vì đầu bếp mải bận làm chuỗi hạt Đường Tăng?...”
Ôi buổi trưa chúng ta dễ thương-lần hẹn đầu bối rối!
Em lại suýt lạnh lùng …”Sao đến cạnh người ta?...”.