Thơ

ANH TÔI (Vĩnh Trường) Bến bãi Kỳ Xuân trải mênh mông Thuyền câu dong dõng giữa dòng sông Năm xưa đưa tiễn người ra trận Lên đỉnh non cao đá mấy chồng.


Dẫu chỉ lần đầu ra xóm núi

Tưởng chừng máu thịt quyện từ xưa

Sức trai Phù Đổng anh vươn tới

Đạp bằng gian khó cưỡi nắng mưa.

 

Nét đẹp tình thơ nét sử xanh

Mỗi bước anh đi, mỗi lá cành

Rong ruổi đường dài, ngàn dặm bước

Máu mẹ quê nhà chảy trong anh.

 

Đêm nằm ở chốn xa xôi

Trùng điệp quân đi giữa núi đồi

Ánh vàng lấp lánh sao trên mũ

Non nước yên bình có anh tôi.

(Lửa Hạ - CLB thơ Biển Rạng)

VHTT sưu tầm

Tin liên quan