Thầy cô nay đã già rồi
Mắt mờ, chân yếu, da mồi còn đâu
Phấn rơi bạc cả mái đầu
Đưa trò qua những bể dâu cuộc đời
Mỗi khi bụi phấn rơi rơi
Thầy gieo mầm hạt những lời yêu thương
Cho em vững bước đến đường
Hành trang kiến thức vấn vương lời thầy
Biết bao vất vả, đắng cay
Bảng đen phấn trắng tháng ngày không vơi
Tâm thầy luôn mãi sáng ngời
Dựng xây sự nghiệp trồng người thanh cao!
Trọn đời Nhà giáo tự hào
Trồng người sự nghiệp ánh sao công thầy
Dẫu đời xuôi, ngược đó đây
Bao trò ghi khắc lời thầy năm xưa
Cô thầy nay nghỉ hưu chưa?
Ngàn bông hoa thắm kính thưa dâng thầy
Cho em cuộc sống hôm nay
Mừng ngày Nhà giáo ơn thầy chẳng quên