
Sáng nay gió nhẹ thơm đường nắng
Ngơ ngác bàn chân chạm nẻo về
Giật mình nghe tiếng tàu cau rụng
Có người lạc bước giữa trời quê
Quê đã mang hình hài phố thị
Vườn xưa mùa cũ vẫn tươi xanh
Hàng cau vẫn đứng như mong đợi
Chim hót lời thương giữa đất lành
Đã mệt lắm rồi thân gió bụi
Về đây ngồi lại dưới tàn cau
Bỗng nghe rụng xuống từ sâu thẳm
Da diết niềm riêng bạc mái đầu
Ngồi nghe từng tiếng đời rơi rụng
Giữa trong veo gió, biếc trời xanh
Có người hôm ấy hồn tươi rói
Thanh thản chờ mong cuộc viễn hành