Mùa thu mang hương ổi qua nhà
Nhưng không quên tạt gió vào giấc ngủ
Bão lũ đã về
thế là mùa mưa đến
gió bấc xiên trời
lũ mưa sạt núi
Con vào đời trong mùa bão lạnh
Bão quất từng luồng vào kẻ khe phên
Nheo mắt con nhìn bão đến tự đâu?
Cả vườn nhà tràn đầy gió thổi
Xiêu xiêu ngọn dừa
Ngả nghiêng ngọn chuối
Con riu mắt ngửi mùi gió
Có ruộng đồng sông suối
Cha còng lưng gánh rạ về nhà
Có một chiều nghiêng đầy gió bấc
Ôi cha, cái gió quê mình
lạnh lùng phóng túng
quất, rít liên hồi
át cả tiếng con
Con nghe trong gió
Mùi hương của đất
Hơi ấm của người
Ngày con ra đời
Bão trời xoáy mạnh
Quất lạnh hòn than không đủ ấm
Lớn lên
Con biết đâu là gió
là bão…
Biết bao số phận con người trong giông tố
Biết đau lòng nghe tiếng đồng bào gọi thét trong đêm.