
Tháng 7 về thật rồi, về theo cái cách an nhiên, lặng lẽ nhất. Tháng 7, nắng vẫn gay gắt và bầu trời vẫn trong xanh như thế. Nhưng tháng 7 về còn mang theo cả những cơn mưa đã xoa dịu mặt đất nóng hổi vốn cằn khô vì nắng cháy, mưa đã thổi làn gió mát cho không khí trong lành dễ chịu và mang những giọt nước trong veo cho cây cối xanh mướt, đầy sức sống, mưa đem lại cho tâm hồn ta những những cảm xúc khó gọi tên.
Cái tháng bảy ấy mà! Nắng gắt, trời trong. Tháng bảy ấy hả? Mưa buồn bất chợt … Tháng bảy gần, mà xa, tháng bảy dị thường lắm! Tháng bảy đưa tay ra hái được mùa thu, lùi một bước đắm vào trời hạ. Tháng bảy mưa ngâu, tháng bảy gợi sầu, tháng bảy khiến tâm hồn người ta sáo rỗng, nhạt nhòa, người ta không khát khao chút nắng như tháng mười hai, cũng chẳng thèm một đợt mưa như những ngày tháng sáu. Người đi ngoài phố đâu còn nhớ về một người ngoài phố, khói thuốc buồn quên lãng sương khuya.
Bản tình ca vẫn vọng vang âm trầm sâu lắng, nét tím gầy còn hiển hiện như in vào tâm lý dẫu đã nhạt nhòa theo tháng, theo năm. Biết tìm đâu một thời đã xa, biết tìm đâu một người đã qua, đợi chờ hoài … Tháng bảy tâm hồn hóa kiếp thi thơ, tháng bảy ấm nồng trở mình hoang lạnh, giấc ngủ mệt nhoài canh ba đón giấc mơ trưa vô chừng hỗn nhịp.
Phía xa xăm chỉ có bóng hình mây trời, hoàng hôn ngủ với giấc vô ưu nhưng đầy mộng mị. Nhiều thứ xa tầm tay với, vai mang gánh nặng đầu đời, những nụ cười hằn in tiếng nấc, dòng thời hạn phiêu ru lòng người quên đi, dòng đời quên đi, sao bỏ mặc ta? Để rồi có những chiều riêng ta với ta trong giấc mơ hoang đàng viễn phố, tay trong tay, chân bước đi, thật chậm, thật khẽ khàng, thu buông khúc dạo tình ca, nhè nhẹ …
Tháng Bảy về lao xao màu hạ cuối. Một vài chùm bằng lăng lác đác nở muộn, tím phai trên cành giữa những chùm quả lúc lỉu trông đến đáng yêu. Con đường nắng dát vàng, hắt lên bờ cỏ non đang ủ rủ. Tiếng chim đó đây trên vòm cao ríu rít và lòng người thì rộn ràng, bâng khuâng…
Tháng Bảy về, khiến những người con xa quê nhớ nhung một khoảng trời kỷ niệm. Mùa gặt ùa về với tiếng người í ới gọi nhau, xôn xao khắp đường làng, trên cánh đồng mênh mông lúa chín. Mồ hôi ướt đẫm manh áo lao động, bết xuống gương mặt sạm đen, gầy gò. Vào vụ mùa người ta mới thấy được sự vất vả của người nông dân tần tảo một nắng hai sương. Một vài tạ lúa thu hoạch phải chờ đằng đẵng mấy tháng trời. Cả không gian chìm trong mùi lúa mới, mùi rơm rạ thơm thơm, mùi bùn nâu ngai ngái. Tất cả đã quyện lẫn với nhau tạo nên một thứ mùi đặc biệt, dân dã rất đỗi thân quen. Mùa gặt về khiến người ta khi trưởng thành gợi nhớ một tuổi thơ hồn nhiên tung tăng, nhào lộn trên đống rơm mới tuốt… Tuổi thơ ấy vậy mà sung sướng, cười vui cả ngày.
Tháng bảy của tuổi thơ là những ngày rong ruổi ngoài đồng ruộng, là những buổi dầm mưa đến ướt sũng nhưng vẫn cười hả hê. Nhìn cơn mưa tháng bảy, kỉ niệm lại phút chốc ùa về trong tâm thức. Nhớ lắm những đêm mưa giông, nằm trong lòng mẹ như chú cún quấn tròn bên chủ, nhớ những buổi theo chị ra ruộng bắt cua đồng về nấu canh, tuy đạm bạc nhưng đầy ắp yêu thương.
Tháng bảy không vội vã mà lưng chừng, chậm rãi như những chiếc bong bóng mưa phập phồng trên mặt nước, như con thuyền giấy trôi lững lờ được chị em tôi thả trong những ngày mưa. Trẻ con ngày ấy, lại khó khăn như chúng tôi, những thứ nhỏ bé mà thú vị như vậy là cả một bầu trời tươi mới, để rồi những hình ảnh ấy cứ thế len vào trong giấc mơ tuổi thơ tôi.
Mãi đến khi lớn lên, những kí ức đẹp đẽ trong tôi về tháng bảy vẫn còn nguyên vẹn. Với tôi, tháng bảy là tháng của sự tươi tốt, xanh non, luôn mang đến cho người ta cảm giác dễ chịu. Bình yên là vào một buổi sớm tháng bảy, khi vừa mở cửa ra, hít một hơi thật sâu mớ không khí trong lành thoang thoảng hương cỏ dại, là khi có một luồng gió mát lành thổi vào nhè nhẹ, len lỏi đến từng kẽ tóc thơm nồng, là ngồi ngắm những giọt nước trong suốt đọng lại như còn vương vấn gì trên chiếc lá sau trận mưa đêm qua. Bình yên còn là những buổi đạp xe chầm chậm trên con đường được bao phủ bởi hàng cây xanh mát, nhẹ nhàng tận hưởng cảm giác thích thú khi từng giọt nước còn đọng trên cây rơi xuống mát lạnh khuôn mặt.
Bầu trời tháng bảy nhiều mây. Những đám mây dày xốp, bồng bềnh tựa như bông. Thế rồi, hệt như một viên kẹo bông ngọt ngào tan đều trong miệng, những đám mây ấy dần tan ra khi trời sắp sửa chuyển mình sang thu, nhường chỗ cho một bầu trời trong vắt xanh cao.