TRỞ VỀ
Con trở về
Vào một chiều cuối năm lạnh buốt
Sau bao ngày vất vả ngược xuôi
Chợt thấy ấm…
Nồng nàn thương nhớ
Trên triền đê…lững thững bước chân xa!
Ôi! quê hương mỗi người chỉ một
Câu hát à ơi nuôi dưỡng những tâm hồn
Nghe cảm xúc dâng trào trong miền nhớ
Khóe mắt chợt nhòe… chiếc mũi cay cay
Rồi chợt ước thời gian ngưng đọng
Ký ức tuổi thơ chầm chậm đưa về
Nhớ tiếng võng đu đưa của mẹ
Nuôi dưỡng hồn con
Nuôi những giấc mơ
Lại chợt thấy dáng bà tần tảo
Kìa Mẹ cha chờ những đứa con xa
Có khói bếp rơm, thơm cơm mẹ nấu
Ẩn hiện trời chiều đôi mái tranh quê
Có cây bưởi…
Đôi hàng cau xanh thắm
Những cánh đồng tít tắp tựa chân mây
Nghe tiếng mõ trâu
Tiếng mục đồng thổi sáo
Tiếng chuông chùa trầm bổng xa xăm…
Ôi! quê hương bao ân tình sâu đậm
Con trở về khi trời đất chuyển dần Xuân
Bức tranh yên bình
Đôi tiếng gọi quê hương!